Mấy ngày nay tâm trạng của Khang Chước đều không ổn lắm, tuy rằng cậu đã rất cố gắng che dấu nhưng Quyền Hoa Thần vẫn có thể nhìn ra được.
Thời gian cậu im lặng trở nên nhiều hơn, còn thỉnh thoảng ngẩn người rồi chăm chú nhìn Quyền Hoa Thần, vả lại còn ngoan ngoãn quá mức.
Hôm trước, Quyền Hoa Thần nhìn trúng một bộ áo gió kiểu dáng khá đẹp, hắn mua một bộ cho mình, một bộ cho Khang Chước. Cũng bởi vì Quyền Hoa Thần nói thêm vài câu đẹp mắt, ngày hôm sau Khang Chước mặc ngay bộ áo gió kia đi tìm Quyền Hoa Thần. Phải biết nhiệt độ cao nhất trong ngày là 28 độ, cậu nóng đến mức đổ mồ hôi nhễ nhại cũng không nỡ cởi ra.
Khang Chước không biết, ánh mắt chờ mong cất giấu một chút lấy lòng khi ấy của cậu khiến Quyền Hoa Thần cảm thấy rất đau lòng.
Điều này khiến Quyền Hoa Thần nhớ tới một số cảnh tượng cũ trong bữa tiệc đêm giao thừa ở nhà họ Quyền.
Trong ba năm chuyển đến nước D, mỗi khi đến tết, hắn và Chu Viện vẫn sẽ trở về nhà cũ nhà họ Quyền ăn bữa cơm giao thừa. Đây cũng là cơ hội duy nhất trong năm để Quyền Hoa Thần có thể nhìn thấy Khang Chước.
Sau bữa tối, cả gia đình quay quần cùng nhau xem TV và trò chuyện, vì muốn làm người lớn trong nhà vui vẻ, Quyền Tiêu sai người mang mấy thùng vải thiều tươi đến, bảo Doãn Đông Phàm bày ra đĩa mang cho trưởng bối. Doãn Đông Phàm cảm thấy mấy chuyện như này thật phiền, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-chay/3448584/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.