“Để dì Tiêu nhìn xem nào, không tệ, rất đẹp.”
Quyền Tiêu quan sát Khang Chước trong gương từ trên xuống dưới, bảo nhà tạo mẫu sửa phần tóc mai bên tai cậu lại cho gọn.
Đến giữa trưa, vẻ ửng hồng trên gương mặt Khang Chước vẫn chưa phai nhạt, cậu đang thử mặc bộ lễ phục dạ tiệc do Quyền Tiêu chuẩn bị cho mình. Rõ ràng là sinh nhật của Doãn Đông Phàm, nhưng Quyền Tiêu lại dồn thời gian trên người cậu nhiều hơn cả trên người Doãn Đông Phàm.
Khang Chước nói lại để nhà tạo mẫu qua xem Doãn Đông Phàm một chút, vừa nãy y liên tục nói rằng tóc không thể phồng lên được, đã tự mình chạy vào toilet xịt keo tạo kiểu trước gương.
“Ôi trời, khỏi cần lo cho thằng nhóc thúi kia. Bây giờ cháu có sửa sang lại cho nó ra hình ra dạng, thì không quá mười phút là có thể rũ sạch cho cháu luôn, vẫn là bé ngoan của chúng ta tốt nhất.”
Quyền Tiêu cười tủm tỉm nhìn Khang Chước, cực kỳ hài lòng với bộ âu phục màu trắng trên người cậu, nhìn thế nào cũng thấy thích.
Doãn Đông Phàm cầm lọ keo xịt tóc quay về, hỏi Quyền Tiêu: “Mẹ, mẹ thấy tóc con có kỳ không?”
Quyền Tiêu cũng không thèm nhìn y: “Kỳ cái gì mà kỳ, năm cái đinh tán trên tai con mới kỳ.”
Doãn Đông Phàm “ôi chao” một tiếng: “Không phải đã nghe lời mẹ tháo hết xuống rồi sao, vậy mà mẹ vẫn còn nói!”
“Câm miệng! Mau qua đây.” Quyền Tiêu kéo tay Doãn Đông Phàm, kéo y đến bên cạnh Khang Chước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-chay/3448561/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.