Đêm hôm đó, Lật Trình Tịnh vừa tắm xong, thay quần áo ở nhà, đang định nằm trên sô pha đọc sách thì nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.
Lật Trình Tịnh đi ra mở cửa, nhìn thấy Ngu Dịch trên người đầy vẻ bụi bặm.
Khoảnh khắc cô bắt gặp ánh mắt anh, trong lòng liền có cảm giác an tâm, như thể cuối cùng cô cũng chắc chắn rằng mình đang đợi anh.
Ngu Dịch vào nhà rửa tay xong liền đi tìm quà trong vali đưa cho vợ.
Mặc dù Tịnh Tịnh đã nói rõ không cần mua quà nhưng Ngu Dịch vẫn mang về đủ loại đặc sản ăn vặt cùng vô số quà lưu niệm.
Vì không có cái nào đắt, Lật Trình Tịnh liền thấy nhẹ nhõm, thích thú nhìn từng cái một.
Trong số đó, món đồ yêu thích của cô là vỏ ốc xà cừ tự nhiên, một chiếc mũ xinh xắn và một món đồ thủ công mỹ nghệ từ dừa chạm khắc hình con gấu.
"Thích không?" Ngu Dịch ngồi trên ghế vừa uống nước vừa hỏi cô, giọng nói có chút khàn khàn.
"Em rất thích." Lật Trình Tịnh chỉ cúi người, đem tất cả quà tặng đến một góc thảm, sau đó khoanh chân ngồi xuống, "Em xem một chút."
"Em xem trước đi, anh nghỉ ngơi một lát." Đêm qua chỉ ngủ không đến năm tiếng, lúc này Ngu Dịch thật sự rất buồn ngủ.
Cứ như vậy, Lật Trình Tịnh ngồi trên tấm thảm tròn, dựa vào chiếc sô pha, chậm rãi thưởng thức những món quà đáng yêu trong khi Ngu Dịch ngủ quên trên sô pha.
Cô vô tình ngẩng đầu lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-chay-long-anh/2537790/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.