Đến bờ suối, Ngu Dịch để xe đạp sang một bên, cùng Lật Trình Tịnh tìm một tảng đá tương đối bằng phẳng ngồi xuống nghỉ ngơi, hai người vừa nghe tiếng suối chảy gần bên, vừa ngắm du khách chụp ảnh và nghịch nước.
Lật Trình Tịnh được nghe Ngu Dịch kể rất nhiều câu chuyện tuổi thơ thú vị ở con suối này, nghịch nước, nhặt đá, câu cá, mò cua bắt ốc, tất cả đều là thú vui của trẻ con thôn quê ngày xưa.
Ngu Dịch cũng kể chuyện họ đi tắm suối.
"Thật ra nước rất nông nên cũng không có vấn đề gì lớn. Chỉ là lúc đó có mấy đứa nhỏ rất nghịch ngợm, mình vừa xuống nước là bọn chúng xúm lại kéo quần mình ném đi, vì vậy sau đó không đứa nào dám tắm suối nữa." Ngu Dịch nhìn đám nữ sinh trước mặt đang nắm góc áo của nhau, nghĩ thầm, con gái vẫn bớt gây chuyện hơn: "Nuôi con gái đỡ lo cũng đỡ tốn sức."
Lật Trình Tịnh không đồng ý: "Không đúng, nuôi con gái sẽ phải lo con bé bị bắt nạt."
Nghe vậy, Ngu Dịch rất tự nhiên hỏi vợ: "Em muốn có con gái không?"
Lật Trình Tịnh nghiêng đầu nhìn anh, hiển nhiên cảm nhận được sự chờ mong trong mắt anh, nói: "Đúng vậy, sau này nếu có con, em hy vọng nó là con gái."
"Em không lo nó bị người khác ức hiếp sao?" Ngu Dịch hỏi.
"Lo lắng chứ, nhưng làm cha mẹ, chúng ta sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ con bé." Lật Trình Tịnh thẳng thắn nói: "Nuôi con là điều tuyệt vời, em sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-chay-long-anh/2537782/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.