Vốn dĩ Ngu Dịch xin nghỉ hai ngày, nhưng vì có điện thoại từ công ty nên lại vội vàng quay về.
Lật Trình Tịnh muốn tìm chút thời gian giải thích với anh, nhưng anh đã rời đi.
Có lẽ nên để anh bình tĩnh lại, cô nghĩ trong lòng nên không gọi điện thoại quấy rầy anh.
Mấy ngày sau, Ngu Dịch không chủ động liên lạc với cô mà chỉ trả lời tin nhắn Wechat cô gửi, nói rằng anh đã về chung cư.
Lật Trình Tịnh có chút hối hận, lẽ ra ngày hôm đó cô nên nói cho anh biết tình cảm thật của mình, nhưng không biết vì sao, cô thường tỏ ra bướng bỉnh không cần thiết trước mặt anh.
Có thể là do tính cách của chính mình, từ nhỏ cô luôn là người không muốn làm phiền người khác, cũng không muốn trút bầu tâm sự với ai.
Khi còn ở tuổi vị thành niên, Sở Oải Lăng thường nói cô tính tình đỏng đảnh, bướng bỉnh ngang ngạnh, sau này sẽ khổ, con gái phải biết dịu dàng mềm mỏng, nhưng cô chưa từng thay đổi.
Trước Ngu Dịch, cô chưa từng trải qua mối quan hệ thân mật nào, dường như rất khó để cô có thể hoàn toàn gắn bó với một ai đó.
Hoàn toàn gắn bó với ai đó thực sự khiến cô cảm thấy mạo hiểm.
Sau khi Ngu Dịch trở về tỉnh thành, anh nhanh chóng chuyên tâm vào các vấn đề liên quan đến cửa hàng, ngày nào anh cũng đến bộ phận R&D, marketing của trụ sở chính để theo dõi tiến độ, thỉnh thoảng tổ chức hội nghị và gặp gỡ các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-chay-long-anh/2537734/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.