Khi đứa bé được năm tháng tuổi, thừa dịp Lật Trình Tịnh đang trong kỳ nghỉ, Ngu Dịch lái xe đưa vợ con về quê ngoại.
Đứa bé cứng cỏi lại đáng yêu, bố mẹ và họ hàng của Ngu Dịch đều rất thích cậu, người lớn trong nhà bận ôm cậu trêu chọc, đưa phong bao lì xì thật to cho cậu, cả nhà nói chuyện rất vui vẻ, không khí ồn ào khiến đứa bé trở nên hơi sợ hãi, sắc mặt trở nên căng thẳng. Ngu Dịch ở bên cạnh cẩn thận quan sát, vội ôm cậu bé vào lòng dỗ dành, đứa bé được bố mình vỗ về liền mở to mắt cười thích thú.
Ăn cơm trưa xong, cả nhà ba người trở lại phòng ngủ trên lầu nghỉ ngơi, đứa nhỏ cả người tràn đầy tinh lực không chịu ngủ, Ngu Dịch liền quay sang nghịch chuông tay với cậu.
Lật Trình Tịnh vừa từ phòng tắm đi ra đã nghe thấy tiếng cười lanh lảnh của con trai, nhìn hai bố con trên sô pha, thấy cậu đang ngồi trong lòng cha mình, cố gắng ngẩng cái đầu tròn xoe duỗi người ra, vươn đôi tay mũm mĩm cố bắt lấy chiếc chuông tay trên tay bố.
Lật Trình Tịnh thấy vậy liền cười vui vẻ, yên lặng nhìn bọn họ một lúc.
Mãi đến khi nhìn thấy Ngu Dịch lại véo mặt con trai, cô mới nhắc: "Sao anh lại véo con?"
Trước đây Ngu Dịch từng véo mặt đứa nhỏ, cậu im lặng vài giây rồi òa khóc, dù mới chỉ là một đứa trẻ nhưng cũng đã sớm bộc lộ sở thích và cá tính của mình, muốn được tôn trọng.
Nhưng Ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-chay-long-anh/2537390/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.