"Hôm nay là sinh nhật của em, anh họ của em sẽ đến đón, chúng ta đến nhà hàng ăn tối nhé." Khi cô chuẩn bị tan sở, Như Như vui vẻ nói với Lật Trình Tịnh, "Chị có thể đi cùng em không?"
"Không tiện lắm." Lật Trình Tịnh nói.
"Chỉ là gặp mặt thôi, không cần phải nói chuyện đâu ạ." Như Như vội vàng nói, "Kỳ thật anh ấy rất tốt, tam quan tuyệt đối không có vấn đề."
Lật Trình Tịnh cảm thấy xấu hổ, dù sao Như Như cũng có thiện ý giới thiệu anh họ của mình với cô, nếu cô từ chối hết lần này đến lần khác thì có vẻ không nể mặt lắm.
Như Như nhìn chằm chằm vào Lật Trình Tịnh đầy mong đợi.
"Được, chị hứa với em." Lật Trình Tịnh thỏa hiệp, "Hôm nay là sinh nhật của em, chiều ý em vậy."
Đôi mắt tròn xoe của Như Như lập tức sáng lên.
Sau khi tan sở, Lật Trình Tịnh và Như Như đứng ở cổng bệnh viện.
"Anh ấy kìa." Như Như nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, lập tức chỉ cho Lật Trình Tịnh.
Giống như sợ Lật Trình Tịnh trốn mất, Như Như đặc biệt ôm lấy cánh tay của cô, Lật Trình Tịnh nhìn sang, quả nhiên có một người đàn ông mặc áo sơ mi xanh nhạt đang đi nhanh về phía bọn họ.
"Nơi này quá khó đậu xe, vất vả lắm mới tìm được một chỗ, vậy mà còn đụng phải một ông già giành chỗ với anh, tức chết đi được." Người đàn ông vừa đi vừa phàn nàn, liếc mắt nhìn thấy bên cạnh em họ mình còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-chay-long-anh/2507312/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.