Ngày hôm sau, những ánh nắng dịu nhẹ lặng lẽ hắt qua rèm cửa sổ rọi vào căn phòng ngủ yên tĩnh. Trên chiếc giường rộng lớn, hai thân thể trần trụi đang ôm lấy nhau ngủ vô cùng thân mật.
Ánh sáng chiếu vào mắt, làm Mộ An mơ màng tỉnh dậy, nhưng cảm giác toàn thân đau nhức cùng hạ thân căng trướng, khiến cô ngay lập tức tỉnh táo.
Nhận ra bản thân đang nằm ngủ trên người Tần Cảnh Chi, với tình trạng cả hai đều không một mảnh vải che thân, hơn nữa huynh đệ của anh vẫn còn đang cắm trong cô bé của cô.
Lúc này, Mộ An liền nhớ đến ngày hôm qua mình bị anh thao bằng nhiều tư thế xấu hổ. Hơn nữa, anh còn làm cô mọi lúc mọi nơi trong nhà, hầu như không tha cho cô lúc nào.
Nghĩ lại, Mộ An vừa sợ vừa ngượng, cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh, cô cẩn thận chống cơ thể dậy.
Khi huyệt nhỏ sắp thoát ra được, thì một lực mãnh mẽ kéo mạnh cô xuống. Mộ An hốt hoảng chống hai bàn tay nhỏ nhắn lên lồng ngực trần, để kéo dãn khoảng cách với anh.
Nhưng phía dưới không có gì cản, cự vật lại lần nữa chui sâu vào trong, cảm giác căng trướng lẫn tê dại, khiến Mộ An cau mày than nhẹ:
- Ư…
Tay anh nắm chặt eo cô, cất giọng nói còn ngái ngủ khàn khàn hỏi:
- Bảo bối, định chạy đi đâu hử?
Tránh ánh mắt nóng bỏng của anh, Mộ An ấp úng yếu mềm nói:
- Anh rút… rút nó ra được không? Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rua-con-dinh-chay/3498986/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.