Vừa được anh bế ra khỏi phòng ngủ, Mộ An đã ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng. Càng lại gần phòng bếp, mùi thơm ấy càng rõ rệt, khiến bụng cô không nhịn được phát ra vài tiếng "ọc ọc ọc" biểu tình.
Nghe thấy âm thanh đấy, bước chân của Tần Cảnh Chi trở nên nhanh hơn. Chỉ một chốc, anh đã ôm cô ngồi xuống ghế ở phòng ăn.
Lúc này, trên bàn đã để sẵn một tô cháo nóng hổi, đang bốc hơi nghi ngút. Giữa bát có một ít thịt băm, xung quanh để hành lá xắt nhỏ, hành phi và rau giá.
Tô cháo được anh bày trí vô cùng đẹp mắt, làm Mộ An nhìn xong lại càng cảm thấy đói hơn. Đôi mắt đen láy của cô nhìn chằm chằm vào bát cháo, thèm thuồng nuốt nước miếng như mèo con tham ăn.
Tần Cảnh Chi thấy biểu cảm đáng yêu của cô gái nhỏ, anh nở nụ cười cưng chiều, vươn tay phải ra lấy chiếc thìa đảo đều bát cháo, rồi hớt một miếng, đưa lên miệng thổi nhẹ.
Nhìn hành động của anh, Mộ An có chút không được tự nhiên. Cô chớp mắt liên hồi, hai tay xoắn lại với nhau, cánh môi anh đào mấy máy mãi nhưng mà không nói thành tiếng. Cuối cùng, cô hít một hơi thật sâu, quyết định đưa tay ra giật giật áo anh.
Y phục đột nhiên bị kéo, Tần Cảnh Chi dừng lại việc thổi cháo, anh khó hiểu cúi đầu xuống nhìn cô gái nhỏ, khẽ hỏi:
- Bảo bối, có chuyện gì hửm?
Ngập ngừng một lúc, Mộ An mới lí nhí nói ra:
- Anh thả em xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rua-con-dinh-chay/3452346/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.