Khi hai người ăn bữa xong, đĩa bánh quế hoa vẫn còn nguyên. Tần Cảnh Chi nghi hoặc hỏi :
- Em không thích ăn bánh quế hoa à?
Lúc đầu, cô rõ ràng kéo nó về phía mình, anh còn nghĩ cô thích ăn nó. Không ngờ, cả bữa cô đều không động vào.
Nghe anh hỏi, lòng Mộ An liền trở lên khẩn trương, mắt cô cụp xuống khẽ chớp chớp, lắp bắp bịa lời nói :
- Em... em ăn no quá! Đợi... đợi lát học em ăn.
- Ồ, anh còn tưởng rùa bụng con lớn lắm chứ.
Tần Cảnh Chi vừa cười vừa nói với giọng điệu trêu ghẹo. Mộ An lười để ý đến anh, cô đứng dậy thu dọn bát đũa. Đột nhiên, anh đứng lên nắm lấy cổ tay cô, Mộ An ngẩng đầu lên khó hiểu nhìn anh.
- Để anh rửa cho, em đi học đi.
- Anh cứ ngồi đi, em rửa lát là xong.
Mộ An nhẹ nhàng đem tay anh gỡ ra. Hiếm khi, thấy anh dễ dàng thoả hiệp như thế, cô cũng yên tâm cầm bát đĩa đến bồn rửa bát.
Cô vừa bước đi, môi mỏng anh khẽ nhếch lên, đôi chân dài sải bước theo cô. Mộ An không chút phát giác sự khác lạ. Khi cô đang lấy búi chuẩn bị rửa, thì bỗng anh từ phía sau ôm gọn cô vào trong lòng.
Hai cánh tay săn chắc như dây leo cuốn lấy eo thon gọn, còn cằm anh thì gác lên vai cô. Đầu Tần Cảnh Chi ghé gần vào tai Mộ An, anh cố ý phả hơi nóng vào vành tai cô. Như cảm thấy vẫn chưa đủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rua-con-dinh-chay/2508282/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.