Buổi chiều, Mộ An tranh thủ làm bài xong liền làm giỏ trái cây. Cô muốn cảm ơn Tần Cảnh Chi vì đã nấu bữa trưa cho cô. Coi như có qua có lại, không ai nợ ai.
Trên tay cầm giỏ quả, Mộ An chầm chậm tiến về phía cửa. Cô mở hé cửa chính ra, cái đầu nhỏ từ từ ngó ra. Phát hiện bên ngoài không có bóng dáng anh, cô thầm thở phào nhẹ nhõm, thì thầm tự cổ vũ bản thân :
- Không sao đâu, có lẽ anh ấy chưa về. An An cố lên!
Nói xong, chân cô rảo bước tiến thẳng tới cửa nhà bên cạnh. Để giỏ hoa quả xuống, Mộ An liền nhanh như sóc chạy một mạnh vào nhà. Thật may, anh chưa về thật. Nở nụ cười vui vẻ, Mộ An lại sopha xem phim.
Sau một lúc, nhìn thấy bên ngoài sắc trời đã dần chuyển tối, cô liền đứng dậy đi nấu bữa tối. Đang nấu canh dở, bỗng phòng khách vang lên tiếng điện thoại kêu inh ỏi. Cô đành vặn lửa nhỏ rồi ra ngoài.
Ở góc bàn, màn hình điện thoại nhấp nháy hiển thị chữ anh trai. Mộ An nhanh tay cầm lên rồi bắt máy :
- Anh
Đầu dây bên kia liền truyền đến giọng nói dịu dáng của Dương Minh :
- Trời tối rồi, An An ăn cơm chưa?
- Em đang nấu.
- Vậy nấu ít đồ ăn thôi. Trưa nay, anh ăn đồ ở Mãn Nguyệt Lâu rất ngon, lên đã bảo họ buổi tối đem cho em mấy món. Công việc bận rộn, bây giờ anh mới nhớ ra liền gọi cho em.
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rua-con-dinh-chay/2508274/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.