🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chỉ chốc lát sau, Tần Cảnh Chi từ phòng bếp đi ra, trên tay cầm theo một chiếc túi chườm lạnh. Không chút do dự anh bước đến trước mặt cô chủ động khuỵu gối xuống, Mộ An vội vươn tay ra ngăn cản.



- Em.... em tự làm được.



Tần Cảnh Chi nhướng mày nhìn cô, nghiêm nghị nói :



- Ngồi im đi.



Mộ An ngoan ngoãn đem tay rụt lại. Mỉm cười hài lòng anh nhẹ nhàng nâng chân cô lên, tay cầm túi chườm đá cẩn thận đặt vào vết bầm tím. Nhìn anh cúi đầu tỉ mỉ giúp cô, trái tim Mộ An bất giác bấn loạn.



Thấy không khí im ắng,Tần Cảnh Chi vừa chườm vừa hỏi cô :



- Làm sao để bị thương như thế này hửm?



Hai tay cô vân vê vạt váy, ấp úng đáp :



- Em...em dậy uống nước, xong... xong không cẩn thận bị va phải ghế.



- Sao không bật đèn điện thoại? Để bản thân ngã thành ra như vậy.



- Bật.. bật rồi, nhưng..... bị vấp dép.



Đầu anh khẽ ngước lên nhìn cô nghi hoặc hỏi :



- Vậy sao lúc mở cửa không có đèn?



Mộ An cụp mắt né tránh ánh mắt của anh, im lặng không nói. Mắt anh nheo lại đầy nguy hiểm nhìn cô, thấp giọng nói :



- Sao không trả lời?



Môi cô mím lại, bất đắc dĩ lí nhí nói :



- Hết pin.



- Hửm?



- Điện.... thoại hết pin.



- Hừ, anh chưa phạt em nên em chưa biết sợ phải không? Dám nói dối hết lần này đến lần khác. Gan em lớn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rua-con-dinh-chay/2508268/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Rùa Con, Định Chạy?
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.