Trời vừa mới tờ mờ sáng, hàng lông mi dài của người đàn ông trên giường khe khẽ động đậy. Mắt anh dần dần mở ra, liền nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn hồng hào đang say giấc nồng bên cạnh. Ngay tức khắc, đôi môi anh vẽ ra nụ cười toả nắng, ánh mắt say mê nhìn cô. Tần Cảnh Chi cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên mái tóc rồi hôn lên trán cô, tất cả đều rất khẽ khàng và ôn nhu.
Nhìn thấy thời gian vẫn còn sớm, anh luyến tiếc ôm cô một lúc nữa, rồi mới cẩn thận buông cô ra để rời giường. Đột ngột mất đi hơi ấm, Mộ An khẽ cựa quậy người, miệng còn lầm bầm. Tần Cảnh Chi sợ cô dậy, anh cúi xuống vỗ vỗ vào tay cô dỗ dành, cô mới ngoan ngoãn cuốn chăn ngủ tiếp. Khẽ hôn lên trán cô cái nữa, anh mới cẩn thận rời đi.
Vừa về đến nhà, Tần Cảnh Chi đã chui vào phòng tắm hạ hoả luôn. Dù sao buổi sáng tinh lực anh dồi dào, lại còn ngửi được mùi hương thơm ngọt ngào của cô khiến tiểu huynh đệ hừng hực lửa nóng.
Trong nhà tắm, tiếng nước chảy róc rách pha lẫn tiếng thở dốc kìm ném của nam nhân. Sau ba mươi phút sau, anh có chút khoan khoái thong dong bước ra. Mặc quần áo chỉnh tề, anh xuống tầng mua bữa sáng.
Anh vừa đi đến cổng chung cư, bác Trần nhìn thấy anh liền ngạc nhiên hỏi :
- Bác tưởng cháu chạy bộ lâu rồi chứ? Sao, hôm nay dậy trễ à?
Tần Cảnh Chi vừa cười vừa đáp lại :
- Hôm nay, cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rua-con-dinh-chay/2508264/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.