Tần Cảnh Chi gập người xuống, nắm lấy chiếc cằm nhỏ của cô nâng lên, cất giọng lạnh tanh sặc mùi nguy hiểm hỏi :
- Quý nhất? Vậy anh thì sao hửm?
Lúc này, Mộ An mới nhận ra tâm trạng anh có chút không ổn. Cô khẽ nuốt nước bọt, lưỡng lự không biết nên đáp sao thì mặt anh đã cúi sát lại mặt cô :
- Sao không trả lời hử?
- Anh..... anh là.... là hàng xóm tốt nhất.
- Chỉ vậy?
Thấy lông mày anh khẽ chau lại mang vẻ không hài lòng, Mộ An vội vàng nói tiếp :
- Là.... là người bạn tốt nhất.
Nghe cô nói, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, ngón tay thon dài vuốt ve gò má bóng loáng, thấp giọng bảo :
- Cho em nói lại lần nữa. Nếu còn nói sai thì sẽ bị phạt.
Cặp chân mày thanh tú hơi nhíu lại, cô bặm môi cố căng não ra nghĩ nên trả lời thế nào cho anh vừa lòng. Nhưng nghĩ mãi mà vẫn không ra.
Tần Cảnh Chi chờ cô hơi lâu, liền lên tiếng nhắc nhở :
- An An, trả lời nhanh lên nào.
Cô hít sâu một hơi, ấp úng mãi mới nói :
- Anh là..... là người.. vừa tốt tính vừa đẹp trai...
Chưa đợi Mộ An kịp nói hết câu, Tần Cảnh Chi đã chặn cô lại bằng đôi môi mỏng của mình. Tay anh giữ chặt cái ót của cô, cuồng dã gặm nhấm bờ môi mềm mại.
- Ưmmmm..
Nụ hôn của anh quá đỗi cuồng nhiệt khiến cánh môi cô đau nhói. Muốn phản kháng nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rua-con-dinh-chay/2508251/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.