Phong cảnh trong nhà hàng đặc biệt lãng mạn, nhà hàng Pháp này có tiếng tăm đã lâu lại khó đặt bàn Lâm Hiển vì có quen biết rộng mà mọi thứ hôm nay trong rất hoàn hảo. Bàn của anh và cô ngay giữa trung tâm dưới đường đi có trải thảm hồng được rắc rất nhiều cánh hoa, trên bàn không chỉ có mỗi nến mà còn có hoa và rượu, lúc món ăn được đưa lên anh rót rượu vào ly cô, ánh mắt anh và cô chạm vào nhau, say đắm
" cảm ơn anh đã chuẩn bị mọi thứ tối nay cho em và Nhã Nhã " cô cười trông thật xinh đẹp, bờ môi mọng được tô chút son đỏ dưới ánh đèn neon bỗng lấp lánh diệu kì. Không khí trang trọng được bao phủ bởi tiếng đàn violong và dương cầm nghe thật lãng mạn, ánh nến nhè nhẹ chiếu sáng Nhã Nhã ngồi bên cạnh yên lặng hưởng thức món ăn tây, cô bé tuy còn nhỏ nhưng cực kì biết điều nên ngay ngắn ngồi yên tĩnh không làm quấy phá giây phút đẹp của ba mẹ
" hôm nay em rất đẹp " câu nói này anh cảm thấy nói ngàn lần cũng không đủ, đối với anh cô chính là món quà giá trị hơn tất cả mọi thứ trên đời này mà anh nhận được, nhiều cô gái vây quanh anh nhưng chỉ duy nhất có Diệp Kì là làm anh lưu luyến
" cơ mà Lâm Hiển, sao hôm nay phải long trọng như vậy? Chỉ là một buổi ăn tối thôi, thật sự không cần tốn kém thế đâu " cô là một cô gái bình thường trong một xã hội đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ru-ta-mot-doi-quen-lang/1992104/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.