Hai chân Kiều Sơ Lạc không ngừng lắc lư trái phải, nhưng xe đạp của An Lan vẫn vững như thể Thái Sơn.
Hai người hi hi ha ha suốt dọc đường, Kiều Sơ Lạc véo véo eo An Lan nhưng chẳng véo ra chút thịt mỡ thừa nào: “Tiểu An Tử được đấy nhỉ, lại còn có cả cơ bụng!”
An Lan buông một tay ra, đập Kiều Sơ Lạc ngồi phía sau một cái: “Đừng nghịch!”
“Cứ thích thế đấy.”
An Lan bị ngứa đến lảo đà lảo đảo, đúng lúc này có một chiếc xe chạy ngang qua bọn họ, Kiều Sơ Lạc ngồi phía sau chẳng hiểu sao lại yên tĩnh lại.
Đi được hơn 10m rồi mà An Lan vẫn không thích ứng nổi, cậu dừng xe ở ven đường, quay đầu nhìn lại thì phát hiện trên mặt Kiều Sơ Lạc không có chút biểu tình, hai tay gắt gao bám chặt vào yên xe.
“Làm sao vậy?”
“Vừa nãy hình như…… Alpha kia lại uy hiếp tao.” Kiều Sơ Lạc nhìn An Lan.
“Không thể nào?” An Lan đưa mắt nhìn chung quanh, nhưng không nhìn thấy người nào khả nghi cả.
“Đừng nhìn nữa, Alpha kia không ở gần đây. Chỉ có lúc nãy tao véo eo mày thì mới cảm giác được, sau đó rất nhanh đã biến mất rồi.”
An Lan nhắm mắt suy nghĩ lại, khi Kiều Sơ Lạc đùa giỡn với mình…… Hình như có một chiếc ô tô đi ngang qua bọn họ.
“Có một chiếc xe đi ngang qua, nhưng loại xe với biển số thì tao không để ý……”
“Một phần ba Alpha trường mình đều có xe đưa đi đón về, thế này sao biết được là ai chứ.” Kiều Sơ Lạc đã hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rot-cuoc-la-ai-can-toi/198046/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.