Trận chung kết giải đấu mùa đông giữa các câu lạc bộ bắn súng toàn quốc.
An Lan và Cố Lệ Vũ đi đến địa điểm kiểm tra sức khỏe, theo sau là Tiếu Thần, Hứa Tinh Nhiên và cả Diệp Vân.
"Nói trước rồi nhé, ai thắng phải mời mọi người đi ăn lẩu cay." Tiếu Thần nói.
"Nếu tôi thắng, tôi mời cậu ăn một tháng lẩu cay, khuyến mãi thêm kem trị trĩ!" An Lan quay người lại, khoác tay lên vai Tiếu Thần.
Chưa đi được hai bước, cậu đã bị Cố Lệ Vũ xách về.
"Mặc dù nói người đạt quán quân giải đấu lần này thi đại học sẽ được công thêm điểm, bọn tôi cũng không nhường cho cậu đâu." Diệp Vân cười nói.
"Ai cần mấy người nhường chứ, tự tôi cũng thi được vào trường đại học trọng điểm."
"Sao tôi nhớ thi tháng lần trước cậu tụt tận mười hạng, thầy chủ nhiệm còn nói phải mở lớp học bù riêng cho cậu kia mà?" Hứa Tinh Nhiên buồn cười nói.
"Thi tháng lần tới nhất định tôi sẽ lấy lại thứ hạng của mình." An Lan nói.
"An Lan, cậu làm rơi cái gì này?" Hứa Tinh Nhiên ngồi xổm xuống, nhặt một tờ giấy viết thư được gấp thành hình trái tim rơi trên mặt đất lên.
"Hả? Này là gì vậy?"
"Rơi từ trong túi của cậu ra đấy, cậu không biết à?" Hứa Tinh nhiên đưa nó cho An Lan, trêu chọc nói, "Đừng nói là Cố Lệ Vũ sợ mình thắng trận này về nhà phải quỳ bàn phím nên viết thư tạ tội trước đấy nhé?"
"Đây không phải Cố Lệ vũ viết đâu. Cậu ấy không gấp trái tim."
Tiếu Thần nghiêng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rot-cuoc-la-ai-can-toi/1346402/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.