Nghe thấy âm thanh, An Lan vô thức thẳng lưng, ngay cả cổ cũng duỗi thẳng ra, dù sao cũng phải che giúp cho Tiếu Thần, không thể để cho thầy giáo thấy cậu ta ngủ trong lớp.
Tiếu Thần ngồi xuống xong, chọc chọc lưng An Lan.
"Hả? Sao vậy?"
Tôi ngồi chưa đủ thẳng à?
"Cậu làm gì vậy? Chắn tầm nhìn của tôi." Tiếu Thần nói.
An Lan quay đầu lại, nhỏ giọng hỏi: "Cậu... Cậu không ngủ à?"
"Ngủ trong giờ học? Tôi là kiểu người như vậy à?"
Tiếu Thần vừa dứt lời, mọi người trong lớp vốn đang nói chuyện với nhau lập tức lặng như tờ.
An Lan cũng dại ra.
Gì? Cậu không phải cái người cứ lên lớp là ngủ à?
Ngay cả Mạnh hói đang đứng trên bục giảng sắp xếp vị trí cho mọi người cũng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Tiếu Thần.
Những người khác cũng lục tục bước vào.
Tới lượt Kiều Sơ Lạc, cậu chàng đeo cặp sách, dùng ánh mắt đầy khát vọng nhìn An Lan.
Diễn biến lần này hoàn toàn vượt ngoài tầm dự đoán của An Lan, nhưng mà ít nhất Kiều Sơ Lạc vẫn có thể chọn ngồi cạnh lớp trưởng... Cậu chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
Nhưng Kiều Sơ Lạc không chọn ngồi cạnh Hứa Tinh Nhiên, mà chọn ngồi bàn ngay đằng trước của An Lan.
Nhìn bóng lưng giận dỗi thở phì phì ngồi xuống của Tiểu Kiều, An Lan hớn hở nhổm người về đằng trước, nói: "Không hổ là Tiểu Kiều của tớ, vĩnh viễn cũng không có chuyện thấy sắc quên nghĩa."
Kiều Sơ Lạc không thèm quay lại nhìn, chỉ giơ cho An Lan một ngón giữa.
Rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rot-cuoc-la-ai-can-toi/1346349/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.