Cố Lệ Vũ cứ như vậy bị An Lan đẩy về, hắn dường như buông bỏ mọi phản kháng mà ngồi xuống mép giường, quả thật là một đẩy liền ngã.
Hắn nằm yên nơi đó, chăm chú nhìn An Lan, trái lại còn khiến cho cậu không biết nên làm gì tiếp theo.
Sau hai, ba giây yên lặng, người mở miệng trước vẫn là Cố Lệ Vũ: "Chẳng phải cậu muốn ngửi sao?"
Lúc trước còn không có cảm giác gì, nhưng từ sau khi nằm mơ thấy giấc mơ kia, An Lan đã nhận thức được việc đi ngửi tin tức tố của một Alpha khác là một hành vi tràn ngập "sắc tình".
Nếu như bị Kiều Sơ Lạc biết được, nói không chừng cậu ta đã sáng tác ra một đoạn H văn dài hơn trăm ngàn chữ rồi ấy chứ.
"Ngủ đi." An Lan giơ chân lên, mũi chân khẽ đá vào bắp chân của Cố Lệ Vũ.
Đầu gối Cố Lệ Vũ run lên, cuối cùng vẫn ngồi dậy, nằm gọn về một bên giường.
Tâm trạng của An Lan cũng dần bình tĩnh lại, hai người vô cùng ăn ý mà nằm quay lưng về phía người kia.
"À đúng rồi....Cố Lệ Vũ....Alpha của Cố gia các cậu đều có hương vị gần giống nhau sao?"
"Mỗi người đều có cảm giác khác nhau đối với một Alpha, cho nên hương vị mà bọn họ ngửi được cũng không giống nhau." Trong không gian tối tăm yên tĩnh này, giọng nói của Cố Lệ Vũ mang tới một ảo giác thực dịu dàng.
"Vậy tin tức tố của các cậu đều là một loại đúng không?"
"Long diên hương." Cố Lệ Vũ nói.
"Hả..." An Lan xoay người lại nhìn đối phương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rot-cuoc-la-ai-can-toi/1346341/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.