Thiên Long nhìn cái dĩa đầy đồ ăn của mình rồi lại nhìn đống đồ ăn trên kệ, hắn quay qua nhìn cậu chớp chớp mắt, cuối cùng nhịn lòng ham muốn cướp đồ ăn riêng cho mình đi theo Nguyên Hạ đến bàn ngồi. Nguyên Hạ bật bếp nướng, khi nảy hắn lấy toàn đồ ăn đã qua chế biến nên không cần đợi, nhìn cậu để thịt lên bàn nướng mùi thơm nhè nhẹ bay lên, không nhịn được nuốt nước miếng.
Nguyên Hạ nhìn biểu cảm hắn như thấy thì cảm thấy thật đáng yêu, nói một tên đàn ông cao gần hai mét đáng yêu thì hơi kì nhưng thật là vậy.
Rồng bự này giống một đứa nhỏ hơi so với một người trưởng thành, cậu cũng không biết hắn bao nhiêu tuổi, để bữa nào rảnh đem hắn đi giám định xương.
Thịt nướng chín thơm lừng, màu thịt hơi cháy sém làm miếng thịt càng thêm hấp dẫn, cậu gắp cho hắn mấy cục rồi tự mình ăn. Thiên Long cười hì hì, hắn nảy giờ cũng chia sẻ đồ ăn của mình cho cậu, hầu như chia cho cậu thịt với thịt, hắn vẫn chưa từ bỏ ý định nuôi mập cậu.
"Ăn đi, đừng chia nữa." Nguyên Hạ nhìn dĩa mình ban đầu chả có gì mà giờ đồ ăn vung lên một đống. Cậu nhìn hắn chẳng biết nói sao bây giờ.
Người xung quanh ăn rất nhiều, hầu như là đi chung với bạn hoặc gia đình. Có mấy đứa nhỏ hiếu động chạy khắp nói, tụi nó thấy hai người nảy giờ cứ chia qua sớt lại thì đứng lại nhìn chằm chằm. Có mấy đứa con gái kéo chân ba nó, chỉ hai người hỏi: "Ba ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-va-soc/227138/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.