Một đời người mấy ai có thể dể dàng tìm cho bản thân một tình yêu đích thật. Có người chỉ dành đúng một khoảnh khắc chạm mắt nhau. Cũng có người dành cả đời để kiếm tìm.
Nguyên Hạ với Thiên Long thấy cảnh nhà người ta không thích hợp để ở lại nữa, cậu tạm biệt rồi dắt hắn đi về. Chiếc môtô được thay bằng con siêu xe lúc trước của cậu, Nguyên Hạ lên xe đóng cửa lại, lúc ra khỏi cổng nhà, cậu không nhịn được thở dài một tiếng. Thiên Long đưa tay xoa đầu cậu một cái, Nguyên Hạ bật cười, cậu lắc đầu nhìn thẳng về phía con đường sáng ánh đèn đường. Khu nhà dành cho gia đình trung lưu chiều còn nhiều người qua lại nhưng lúc này còn thấy bóng ai.
Chiếc xe lao nhanh như bay trên đường, cũng đã gần đến nửa đêm, Nguyên Hạ không biết nên đi xuyên đêm hay dừng lại tìm khách sạn ngủ một bữa, cậu quay qua nhìn hắn đang ôm cái máy tính bảng đọc sách, làm như biết cậu đang nhìn hắn, hắn hỏi: "Sao vậy?"
"Đang suy nghĩ nên đi tiếp hay ở lại ngủ một giấc." Thật ra là ngày mai cậu có một cuộc hẹn quan trọng nên muốn về sớm một chút. Mai mà tới trễ bà già kia lại càu nhàu điếc cả tai.
Chặng đường này, hắn và cậu đi rất nhiều nơi, một phần bởi cậu muốn đi chơi nhưng hầu như là do cậu muốn hắn tiếp xúc nhiều với môi trường sống hiện tại. Mặt kệ cho dù mai này hai người còn nắm tay nhau nữa hay là không thì cậu vẫn muốn tìm cho hắn một công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-va-soc/1054418/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.