Beacher, phòng cố định.
Lúc Ôn Uyển Nhu đẩy cửa vào bên trong không có mấy người, hắn liếc mắt một cái liền thấy người đàn ông trẻ tuổi bị trói trên sofa màu đỏ ở chính giữa, nhà họ Ôn nhiều người, cặn bã tất cũng nhiều, người em họ này của hắn xem như nhân vật nổi bật trong số đó, một lòng một dạ dành hết cho chiếu bạc, không quan tâm bất cứ sự đời nào, bị cha gã cứng rắn chém ngón tay út, không nhớ đời được bao lâu, vừa xuất viện liền chạy từ nhà mình đến nhà chú Ôn Ôn Đình Như của gã tìm nơi nương tựa.
Một tháng trước vẫn còn ngoan ngoãn, nhưng có lẽ là bị cuồng chân phát điên rồi, thừa dịp ba Ôn bàn bạc làm ăn, gã nhảy từ tầng hai xuống chạy tới sòng bạc của Triệu Minh Nguyệt, nợ một khoản tiền không lớn không nhỏ, may mà Triệu Minh Nguyệt còn nhớ gã, gọi Ôn Uyển Nhu đến đón người.
Ôn Uyển Nhu dọc đường đi nghe A Tả thuật lại sự việc, lúc nhìn thấy em họ Ôn Vĩ biểu tình lại bình tĩnh lạ thường, hắn đi tới sofa, khom lưng hỏi, “Tay còn đau không?”
Ôn Vĩ thấy người tới đón gã là Ôn Uyển Nhu, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ào ào, nghe hắn hỏi, gã trực tiếp ôm ngón tay mới được nối lại, môi run run không dám nói gì.
Ôn Uyển Nhu lẳng lặng nhìn gã, đôi mắt đen thẫm nhìn thẳng Ôn Vĩ khiến gã hoảng hốt không thôi.
“Cởi trói cho nó đi.” Ôn Uyển Nhu nói với người ngồi sau sofa.
Sau sofa là hàng ghế tựa và quầy bar, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bien-bi-meo-an/1211689/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.