VV gặp được giai đẹp liền không chịu đi, mặt dày mày dạn ở lại nhà Ôn Uyển Nhu ăn cơm chiều, ăn đến nỗi tam quan của bản thân cũng như được đổi mới. (Tam quan gồm nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan, hiểu lơ mơ thì là nhận thức của con người đối với mọi thứ xung quanh)
Chớp mắt đã tới năm giờ chiều, Thần Ca thấy đã qua giờ mình tan tầm không biết bao lâu rồi, còn cứ ở đây da mặt cậu sẽ bị cái tên VV mắt mù này quẳng đi sạch sẽ mất, cậu vội vàng tìm một cái cớ, một tay ôm thùng một tay kéo VV ra cửa.
Ôn Uyển Nhu ôm ngực đứng trước cửa sổ nhìn hai người ngồi vào xe rời đi, nửa mặt ẩn trong bóng tối.
Việc đầu tiên VV làm khi vào nhà Thần Ca chính là bổ nhào lên người Con giai cún, ôm hôn sờ mó đủ thể loại, Thần Ca mở thùng, lấy đồ ăn vặt dành cho chó đổ ra cho nó, cười nhạo VV, “Cậu giỏi thật đấy, đã ăn vụng nhiều đồ ăn vặt của mình thế rồi còn ăn cả của Con giai cún à?”
“Cậu nghĩ mình ngu chắc,” VV nói, nghĩ nghĩ, đột nhiên vỗ mặt, thẹn thùng vô ngần nói, “Ai nha, hôm nay anh đẹp giai ở chỗ cậu làm quả là hàng chất lượng cao, rất hợp với gu của mình.”
“Thích thì theo đuổi đi.” Thần Ca thuận miệng nói.
VV ngẫm nghĩ một lúc, vẻ mặt kinh hỉ, nói, “Ai cưng à, thế thì quá tuyệt rồi, cậu nghĩ xem, mình đã chăn đơn gối chiếc không có đối tượng suốt hai tuần rồi, mình thấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bien-bi-meo-an/1211681/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.