Thần Ca ở trong WC đến khi mông lạnh như đóng băng mới nhớ ra hôm nay mình còn chưa đem điều khiển điều hoà đi sửa.
Cậu ấn xả nước, ngoài cửa liền vang lên tiếng cào cào cót két, Thần Ca tay nhanh mắt lẹ, một tay đẩy cửa một tay chặn miệng Con giai cún, đẩy nó ra ngoài.
Con giai cún tội nghiệp nhìn cửa WC, ẳng ẳng vài tiếng, rầu rĩ không vui nằm bò lên sàn nhà.
Thần Ca mặc kệ nó, sờ sờ giường, chăn rất lạnh, cậu nhào về chỗ Con giai cún, mò xuống bụng nó sờ sờ, quả nhiên là cũng lạnh.
“Lạnh sao không nói?” Thần Ca gõ đầu Lông vàng bự, chia một nửa số cháo nóng hôi hổi của mình đặt trên bàn đổ vào bát nó, “Cháo này là người khác mua cho ba đó, ài ba đúng là không ngờ, tính cách của Ôn Uyển Nhu quả là không tệ…Đáng tiếc tên của anh ta quá trái ngược, ài con nói xem anh ta có bạn gái không? Hôm nay anh ta còn đưa ba đi đến một chỗ siêu đắt tiền ăn cơm, chắc cũng mất một năm lương đi? Ài đi theo ba con phải chịu khổ rồi, ngày nào cũng phải ăn thức ăn cho chó, mà còn không được ăn lòng đỏ trứng, chờ bao giờ ba giàu rồi, sẽ phong con lên làm thái tử.”
Lông vàng bự không thèm để ý Thần Ca phát bệnh thần kinh lảm nhảm, tạp tạp mấy phát hết số cháo, còn lè lưỡi liếm sạch sẽ, sau đó lại nằm bò về chỗ cũ.
Thần Ca rất sợ Con giai cún sinh bệnh, cậu cởi dép trong nhà ra còn thấy lạnh, huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bien-bi-meo-an/1211678/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.