Tiểu Long Nhi mở to ánh mắt mê mang men say cùng biểu tình mơ hồ, nhìn bọn hắn, nhìn những cái vỏ bình rỗng đang nằm lăn lóc dưới chân, lại ngốc hô hô nở nụ cười.
Phụ vương nói cái gì? Bảo Bối nghe không hiểu.” Tiểu Long Nhi say khướt hét lên, còn vươn năm móng vuốt hướng bọn họ vẫy tay, thậm chí còn không ngừng uống.
Long Duệ nghe vậy, mừng rỡ, bởi vì Tiểu Long Nhi cư nhiên gọi chính mình là phụ vương, làm sao không làm cho hắn nửa mừng nửa lo? Hắn thiếu chút nữa kích động muốn xông lên phía trước, ôm Tiểu Long Nhi mãnh liệt hôn lên má bé, hoàn toàn quên vừa rồi còn đang cùng Long Triệt đánh nhau.
“Bảo Bối, phụ vương ở trong này.” Long Triệt thấy thế, vô cùng tức tối, hắn rất là tức giận, nhưng ở trước mặt Tiểu Long Nhi, hắn cực lực nhẫn nhịn, nhỏ nhẹ nói.
Tiểu Long Nhi mê muội nhìn hắn, lại nhìn xem Long Duệ, ngây người một chút, sau đó lắc lư cái đầu nhỏ, nói không chính xác: “Ách, phụ vương, phụ vương, phụ vương của Bảo Bối, ở nơi nào?”
Nói xong, bé còn lắc lư, tay tựa vào bình rượu, chuẩn bị đứng lên, ngay sau đó, liền nghe thấy thằng bé nói với giọng mơ hồ nói: “Bảo Bối, Bảo Bối tại sao cảm thấy có chút choáng váng đầu a, a…” Mới nói được một nửa, bùm một tiếng, thân mình nho nhỏ của thằng bé đã rơi vào bên trong bình rượu, bọt nước bắn tung tóe ra ngoài.
“A…..” Long Duệ cùng Long Triệt hai người sắc mặt đại biến, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bay-phuong-mua-long-vuong-that-xau-xa/2210024/quyen-3-chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.