“Nàng, nàng……” Long Trạch rất muốn nói, nàng tại sao lại như vậy? Nhưng khi nhận lấy ánh mắt nghiêm khắc của Long Triệt phát đến, hắn đem nửa câu nói còn lại nuốt xuống đi, đành phải phẫn nộ trở lại chỗ ở của bọn họ giữa phòng.
Tử Tô ôm Tiểu Long Nhi trở về phòng, chỉ là vì muốn cho bé uống sữa, một ngày hôm nay, Tiểu Long Nhi chỉ uống được vào buổi sáng, từ trưa đến giờ thì chưa.
“Bảo Bối a, hôm nay có không thoải mái hay không?” Nàng đem bộ ngực đưa đến cái miệng nhỏ nhắn của bé, yêu thương hỏi.
Tiểu Long Nhi mút chùn chụt, dùng sức mút, nghe thấy câu hỏi của nàng, liền mở to mt to, nhìn nàng mỉm cười, sau đó lắc đầu, tiếp tục uống sữa của bé, ăn bữa tối. ^^
Nàng cảm thấy nhẹ nhõm, nhẹ nhàng vuốt ve đầu rồng nhỏ của Tiểu Long Nhi, lúc ở nhà thằng bé luôn hiện ra nguyên hình.
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Long Nhi liền ăn no, nâng lên cái đầu rồng nhỏ nhìn nàng mỉm cười thỏa mãn. “Mẫu hậu, vị Long Vương kia, không phải là con dẫn về đâu, là ông ta tự mình đi đến cửa.” Bé biết trong lòng mẫu hậu nghĩ gì, chưa đợi nàng hỏi ra, chính mình liền thành thật trả lời.
Nguyên lai là như vậy, nàng còn tưởng rằng là Long Duệ bọn họ đưa tới, thì ra là chính mình tìm đến. “Bảo Bối à, bọn họ vì con mà đến, đến tột cùng con có điểm gì mê hoặc đượcôn xao tụ hội lại, muốn ngừng mà không được?” Nàng thập phần buồn bực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bay-phuong-mua-long-vuong-that-xau-xa/2209855/quyen-1-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.