“Uống thật ngon a.” Tiểu Long Nhi ánh mắt nhắm híp lại, khuôn mặt nhỏ nhắn toàn bộ đỏ hồng nũng nịu nói nói, còn thường thường nấc cục một cái.
Trên gương mặt anh tuấn của Long Triệt tràn đầy hối hận, hắn tại sao lại có thể nghe lời nói của bé cho bé uống rượu a, Long Nhi còn nhỏ như vậy, bây giờ thì đã say rượu thật sự.
“Tiểu Bảo Bảo, chúng ta không uống nữa, được không?” Hắn lấy ly rư
u trong tay bé ra, ra lệnh cho các cũng nữ đem đi dẹp không để cho Tiểu Long Nhi nhìn thấy.
“Không cần, không cần, Bảo Bối muốn uống, uống ngon lắm, Bảo Bối muốn uống thôi, Bảo Bối muốn uống.” Tiểu Long Nhi không thuận theo, chu cái miệng nhỏ nhắn hét lên, tay nhỏ bé còn kéo hắn.
Long Triệt cười khổ không thôi, vẻ mặt bất đắc dĩ, không thể không nói: “Bảo Bối đây là rượu, không thể uống nhiều, sẽ say, sẽ không thoải mái.” Hắn vốn cũng chỉ là muốn cho bé uống một chút thử xem, sau đó thừa dịp hắn đang ngắm bé mê mẩn, không nghĩ tới bé uống càng lúc càng nhiều, vừa uống đã uống một ngụm lớn, một ly rượu trong nháy mắt đã không còn.
Tiểu Long Nhi mở to ánh mắt mê mang nhìn hắn, vẻ mặt không tin, một bước liền nhào vào trong lòng hắn, hoa chân múa tay vui sướng loạn cả lên lên: “Bảo Bối muốn uống, uống thật nhiếu. Nhưng mà đầu con bây giờ sao cháng váng, giống như có rất nhiều sao ở trên bầu trời bay lượn.” Đôi mắt nhỏ ráng nhướng lên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bay-phuong-mua-long-vuong-that-xau-xa/2209823/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.