“Đi, lập tức đi, bằng không lão nương đánh chết ngươi.” Nàng hung tợn hét, rất tức giận, vô cùng khi dễ người khác, lão hổ không phát uy tưởng nàng là mèo bệnh a.
Tức chết rồi, tức chết rồi, tức chết nàng, không đem nam nhâ
n này đuổi đi, không đuổi hắn khuất mắt, nàng thề không bỏ qua, cho nên nàng vẫn gắt gao cầm lấy giá áo, trợn mắt nhìn.
Long Duệ rất chật vật, thân thể cư nhiên vì một nhân loại bình thường này nổi lên phản ứng, lại còn bị nàng vừa đánh vừa đuổi, rất khó khăn, hắn rất muốn tức giận, nhưng Tiểu Long Nhi đang đứng bên cạnh nhìn hắn như hổ rình mồi, không biết tại sao hắn lại không dám đành phải tránh né.
“Cô, cô dừng tay, cô dám đánh đường đường là Long Vương à, cô không muốn sống chăng, hay cô muốn ta lấy mạng cô.” Long Duệ căn bản không nghĩ sẽ uy hiếp nàng, nhưng là Long Uy hắn lại không chấp nhận được nửa điểm xâm phạm, hắn giận dữ quát.
Kêu nàng dừng tay? Tính tình Tử Tô cũng không tốt như vậy, đặc biệt đối một người mà mình không thích, còn dạy hư con nàng, còn mắng nàng, còn muốn nàng làm như thế nào?
Đánh một lần còn không hết giận, nàng tiếp tục vung giá áo, đánh tiếp trên người hắn, đem hắn đánh cho chạy trối chết, chạy thẳng ra ngoài cửa.
“Anh cút cho tôi, bằng không, gặp anh một lần đánh một lần.” Nàng một bên thở, một bên rống giận, thật s rất giận, nói xong, ở trước mặt hắn phanh một tiếng đóng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bay-phuong-mua-long-vuong-that-xau-xa/2209790/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.