Hôm nay, Tử Tô đang ngủ trưa, không biết ngủ
bao lâu, khi nàng mông mông lung lung tỉnh lại, phát hiện trong phòng im ắng, bên người cũng không có bóng dáng của tiểu bảo bảo.
Lập tức, nàng cũng không để ý đến, thầm nghĩ chắc hắn chui vào một góc phòng nào để đùa rồi, cho nên tiếp tục nằm ở trên giường nghỉ ngơi. Nhưng là, qua một hồi lâu, vẫn không thấy bóng dáng Tiểu Long Nhi, nàng nóng lòng.
“Bảo bảo à bảo bảo, con ở nơi nào?” Nàng ngồi thẳng dậy, hướng về phía phòng kêu.
Không người đáp lại, chỉ chốc lát sau hai tên tôm binh từ bên ngoài tiến vào, vô cùng cung kính đối nàng nói: “Long Hậu, điện hạ đi bên ngoài chơi.”
Bảo Bối ra bên ngoài chơi? Nàng hốt hoảng, vội vàng bước xuống giường tìm giầy, sốt ruột nói: “Hắn tại sao đi chơi? Mau dẫn ta đi.” Trời ạ, bộ dáng hắn có thể dọa đến người khác hay không, có thể để cho người khác bắt đi làm nghiên cứu hay không? Nàng càng nghĩ càng sợ hãi, càng nghĩ càng muốn khóc.
Hai tên tôm binh thấy bộ dáng lo lắng của nàng, không dám nói cái gì, vội vàng xoay mình hình, chân chính biến thành người, mang theo nàng vội vàng rời khỏi nhà tìm Tiểu Long Nhi.
“Hắn ở nơi nào a?” Đi theo sau hai tên tôm binh, lòng nàng như lửa đốt tra hỏi, không biết bọn họ muốn dẫn nàng đi nơi nào.
Hai tên tôm binh nghe vậy, lập tức dừng lại, tất cung tất kính nói: “Long Hậu, Tiểu Điện Hạ đi bờ biển.”
Bờ biển? Cách nơi này rất xa a. Nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bay-phuong-mua-long-vuong-that-xau-xa/107481/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.