Tô không dám hé răng, sợ kinh động đến vật nhỏ bé đó, vừa rồi nàng đã thương tâm khổ sở, thậm chí đã hoảng sợ, rốt cuộc hạ quyết tâm, mặc kệ nàng sinh ra là cái gì, mặc kệ Bảo Bối của nàng bộ dạng thế nào, cũng là do nàng mang thai mười hai tháng mới sinh ra, vật nhỏ bé đó ngồi dậy, từ từ lộ ra cái đầu, sau đó là một thân hình nhỏ bé.
Trời ạ! Tử Tô che miệng nói không ra lời, đó là cái đuôi tiểu long đáng yêu, đầu một con rồng nhỏ, mạt dài dài nho nhỏ giống như một hạt giống. và đôi mắt tròn to chớp chớp viên trượt đi nhanh như chớp mắt to, trên người là những vảy rồng lấp lánh ánh vàng, trên cánh tay cũng có ít vảy, bàn tay chân là năm móng vuốt màu vàng.
Chỉ thấy tiểu Kim Long hướng nàng cười, đột nhiên từ trên giường bay lên trời, ở trong phòng đột nhiên bay lên bay xuống, một lát lẻn đến góc sáng sủa, một lát bay đến trước mặt của nàng. Tiếng cười khanh khách tràn ngập toàn gian phòng, trên người hắn kim quang lóng lánh, giống như một quả cầu sáng lấp lánh.
Tử Tô trợn mắt há hốc mồm nhìn, Tiểu Long Nhi dường như tự mình chơi đùa, lúc cắn cái đuôi nhỏ của mình, lúc thì lắc lắc cái thân rồng bé nhỏ, lúc thì đung đưa cái đầu. Nếu không thì chơi trò ẩn thân, lát xuất hiện chỗ này lát xuất hiện chỗ kia, chơi đến thực là vui vẻ.
“Bảo Bối?!” Nàng rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, hướng về phía tiểu Kim Long nho nhỏ kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bay-phuong-mua-long-vuong-that-xau-xa/107474/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.