“Cậu, cậu cười cái gì?”
Trong phòng, tư thế của hai người đàn ông có chút khó mà tưởng tượng nổi, một người cưỡi lên người kia, hai người một không mặc quần áo, một không mặc quần, người không quần ngay đến quần lót cũng không có, ngồi trên bụng người kia, cùng nhau mắt to trừng mắt nhỏ.
Âu Dương Thành không thể hiểu, vì sao sau khi hắn nói sẽ làm, tên trước mặt chẳng những không tức giận hay mắng hắn, ngược lại vẻ mặt còn cực kỳ hưng phấn, đầy mong chờ nhìn hắn, khóe mắt, khóe miệng đều hớn ha hớn hở, như đang nói: Đến đi! Đến đi! Mau đè tôi đi! Vẻ mặt này khiến hắn tê rần cả da đầu. Hơn nữa Âu Dương Thành cảm giác bộ phận nào đó của tên kia vốn đã có phản ứng vào sáng sớm, nhờ hắn mà giờ lại càng thêm — cứng!
Gặp quỷ! Hắn chẳng qua chỉ là muốn thể hiện một chút khí phách đàn ông, để cái tên ổi thối Âu Dương Thần này biết hắn cũng không phải hạng dễ bắt nạt! Bất quá, tình huống bây giờ, xem ra người bị đè còn hăng hái hơn cả người đi đè, Âu Dương Thành cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.
Bốc đồng là ma quỷ mà! Cố che dấu sự xấu hổ, hắn hỏi một câu.
“Có cái gì đáng cười?”
Âu Dương Thần lập tức nhận ra người trước mặt muốn rút lui, vừa rồi nghiến răng nghiến lợi kêu phải đè hắn chẳng qua chỉ là dọa nhau thôi. Mà tự hắn cũng có cảm giác hình như biểu hiện của mình hơi quá khích, tuy rằng thực sự hắn đang phi thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/romeo-vs-romeo/1400394/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.