🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Tân Nguyệt, cô lại nợ tôi một ân tình.”



Trần Giang Dã nói xong, trong lúc Tân Nguyệt vẫn đang ngây người nhìn cậu, cậu mỉm cười xoay người rời đi, không cho cô cơ hội từ chối.



Mãi đến khi Tân Nguyệt cuối cùng cũng trở về thực tại từ trong nụ cười không thể cưỡng lại của cậu, cô mới nhận ra bản thân đã bị cậu chiếm tiện nghi.



Nếu như không phải cậu đi theo phía sau làm cô sợ hãi, cô sẽ không bị ngã, cũng sẽ không bị trật chân, cũng không cần cậu bán ân tình ôm cô về nhà.



Tân Nguyệt càng nghĩ càng tức giận, nhân lúc cậu còn chưa ra khỏi cửa, cô cầm lấy cây bàn chải bọt biển ở bên cạnh ném vào người cậu, ném trúng ngay vị trí sau đầu.



Trần Giang Dã dừng lại, quay người sang, không thể nói rõ biểu cảm trên mặt của cậu là biểu cảm gì.



Tân Nguyệt hít một hơi thật sâu hét vào mặt cậu: “Trần Giang Dã cậu đừng có muốn chiếm tiện nghi của tôi, tôi mới không nợ cậu! Cậu không dọa tôi thì tôi ngã được chắc?”



Trần Giang Dã đi về phía cô: “Cô dọa cô chỗ nào? Là cô tự dọa tự ngã.”



“Nếu như không phải cậu cố ý, cậu đi phía sau tôi lâu như vậy làm gì?”



“Mẹ kiếp ai đi theo cô, cô cầm ngọn đèn tối như vậy, quỷ mới nhìn rõ có phải là cô hay không.”



Trần Giang Dã đút tay vào trong túi dừng lại trước mặt cô, “Tôi đi dạo một vòng rồi trở về, tôi cản trở gì cô?”



Tân Nguyệt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-xuong-vuc-sau/2681775/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Rơi Xuống Vực Sâu
Chương 31: Cầu xin tôi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.