Buổi tối hôm đó bốn người đi chơi rất vui vẻ. Lâm Vĩnh Tân vừa mới từ Anh về nước, tiếp quản công ty của gia đình. Năm nay ba mươi tư tuổi, chưa lập gia đình. Vốn dĩ hắn vẫn còn muốn phiêu bạt trời Tây một thời gian nữa, nhưng ông già bỗng dưng lâm bệnh nặng, trong nhà chỉ có mình hắn là con trai duy nhất, thế là bị bắt về nước. Đang yên đang lành, lại phải chăm lo cho cuộc sống của hơn cả ngàn nhân viên. Điều này khiến hắn thấy không được thoải mái.
Về nước hơn hai tháng, ngoài việc ở công ty, Vĩnh Tân vẫn chưa tìm thấy điều gì có thể khiến hắn quan tâm hứng thú. Cho tới khi gặp con người tên Trần Thành Nam này. Vĩnh Tân vừa nghĩ, vừa quan sát người trước mặt, ý cười hiện lên khoé mắt.
Thành Nam mải mê chơi gắp thú với hai đứa nhỏ, không hề biết rằng bản thân đang lọt vào tầm mắt đối phương.
“Oa! Chú thiệt là giỏi nha!”
Cô bé reo lên thích thú, đưa tay nhận lấy con thú bông trên tay. Trò này đối với Thành Nam mà nói là chuyện nhỏ. Vì con trai anh rất thích chơi, nên luyện nhiều thành quen tay. Cứ thế mà phút chốc hai đứa bé đã không còn ôm nổi đống gấu bông nữa rồi.
Thành Nam mỉm cười nhìn bọn trẻ vui vẻ chia nhau đồ chơi vừa gắp được, rồi quay sang, bắt gặp ánh mắt Vĩnh Tân nhìn anh chăm chú.
“Sao? Anh có muốn thử không?”
Vĩnh Tân chưa chơi trò này bao giờ, nhưng xưa nay có cái gì hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-xa-em-la-bao-to/2553959/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.