Lâm Dược cảm thấy không đúng, vội vàng gọi: "Cùng bàn? "
Thịnh Ý dường như hoàn toàn không nghe thấy giọng nói của hắn, đột nhiên bước nhanh hơn, đuổi theo hai người đã đi vào cửa khách sạn.
Cơn gió cuối mùa hè thổi đến, thổi ánh mắt vừa nóng vừa cay, trái tim cũng ngột ngạt không thở nổi, giống như có cái gì đó muốn nổ tung bên trong lồng ngực vậy.
Cậu không hiểu tại sao mọi chuyện lại trở nên như thế này.
Phải, cậu hận Lục Kiêu, cậu đúng là coi Lục Kiêu là đối tượng báo thù. Nhưng kiếp trước Lục Kiêu rõ ràng đã cùng cậu kết hôn!
Lục Kiêu xấu xa như vậy, khi dễ cậu thành như vậy, còn dùng lời ngon tiếng ngọt lừa gạt cậu, nói chưa từng thích người khác, nói ba năm tâm tâm niệm niệm chỉ có một mình cậu.
Ánh mắt lúc ấy của hắn nghiêm túc như vậy, Thịnh Ý gần như đã tin.
Nhưng bây giờ nhìn xem, Lục Kiêu quả nhiên là lừa gạt cậu!
Cái gì thích cái gì để ý, rõ ràng đều là Lục Kiêu giả vờ cho hành vi vô sỉ của hắn mà thôi. Nam nhân kia căn bản không có biểu hiện hiền lành như vậy, nói không chừng trước khi quen biết hắn ta đã khắp nơi lưu tình, thậm chí đã cùng nữ nhân không rõ lai lịch lên giường!
Trong lòng một mảnh nóng một mảnh lạnh, xen lẫn đau đớn, nhức nhối và cả cảm giác buồn nôn không thể kiểm soát, giống như một cốc nước có ga đang nổ lách tách trong đầu cậu, tất cả suy nghĩ rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-vong-tay-nguoi/2523945/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.