Edit: Thanh
================
Từ sau khi Thẩm Thính Nam nói muốn dẫn cô về Bắc Thành gặp bà ngoại anh, Khương Từ vẫn luôn có chút tâm sự, cô luôn cảm thấy sau khi gặp bà ngoại Thẩm Thính Nam, chuyện của cô và anh sẽ không còn che giấu được nữa. Nhưng tạm thời cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để gặp người nhà Thẩm Thính Nam, cô suy nghĩ thật lâu, lúc Thẩm Thính Nam hỏi cô lúc nào đi gặp bà ngoại, cô đã từ chối.
Khi đó Thẩm Thính Nam trở lại Bắc Thành để giải quyết công việc, trước khi gọi điện cho Khương Từ, anh vốn định hẹn trước thời gian với Khương Từ, sau đó sẽ đến chỗ của bà ngoại, nói một tiếng với bà cụ.
Nhưng anh không nghĩ tới Khương Từ sẽ từ chối, anh trầm mặc một lúc, thấp giọng hỏi: “Sao thế? Em sợ bà ngoại anh không thích em à?”
Lúc đó là mười giờ tối, Khương Từ ngồi trước bàn sách trong phòng ngủ, trên bàn còn rất nhiều hồ sơ vụ án, máy tính vẫn đang mở.
Đêm đó ở Dung Thành trời mưa, tiếng mưa rơi tí tách tí tách ngoài cửa sổ, Khương Từ cầm điện thoại, khẽ nói: “Không phải.”
“Vậy tại sao?” Thẩm Thính Nam thật sự không biết Khương Từ đang nghĩ gì, cũng nhẹ giọng hỏi.
Khương Từ trầm mặc một lúc, cuối cùng cũng lên tiếng, nói: “Thẩm Thính Nam, tạm thời chúng ta không gặp người lớn được không? Em biết anh sẽ sắp xếp tốt mọi chuyện, cũng tin tưởng bà ngoại anh sẽ thích em như anh nói, nhưng lúc này em vẫn chưa muốn gặp người lớn, chúng ta cứ yêu đương đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-tay-em/4603786/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.