Edit: Thanh
====================
Tối hôm đó Khương Từ không thể ngủ yên, ba giờ sáng sắc mặt cô trắng bệch do đau bụng kinh, cô ôm bụng cuộn tròn trên sô pha, mồ hôi không ngừng đổ ra.
Thẩm Thính Nam bị cô dọa sợ, muốn đưa cô đến bệnh viện, anh tiến đến ôm cô, nhưng cô lại cuộn tròn trên ghế sô pha không chịu động, tóc mai ướt đẫm mồ hôi, cô khó khăn giữ chặt cổ tay Thẩm Thính Nam, mặc dù đau đến mức toát mồ hôi lạnh nhưng cô vẫn bình tĩnh trả lời, nói với Thẩm Thính Nam: “Tôi có thuốc trong túi xách, anh lấy giúp tôi được không.”
Thẩm Thính Nam lập tức vào phòng ngủ lấy túi xách của cô, đổ hết đồ trong túi xách ra tìm được ba hộp thuốc, anh cầm hộp thuốc lên hỏi: “Hộp nào?”
Khương Từ chống người ngồi dậy, vươn tay với Thẩm Thính Nam nói: “Đưa hết cho tôi đi.”
Cô lấy thuốc, mỗi hộp đổ ra một viên vào tay, sau đó nhận nước Thẩm Thính Nam đưa, cùng lúc cho hết ba viên thuốc vào miệng, ngửa đầu uống một ngụm nước, thuần thục nuốt vào.
Uống thuốc xong, cô uống hết nước ấm trong cốc, cảm thấy bụng dễ chịu hơn một chút, cô đặt cốc lên bàn trà, đắp chăn lại nằm xuống sofa.
Thẩm Thính Nam đứng trước mặt cô, vẻ mặt nghiêm trọng, anh nhìn cô một lúc, vẫn không yên tâm hỏi: “Cô có chắc không cần đi bệnh viện không?”
Khương Từ lắc đầu, nhìn anh, nói: “Không cần đâu, bệnh cũ thôi, uống thuốc là ổn rồi.”
Lại nhìn Thẩm Thính Nam, nói: “Có điều có thể phiền anh giúp tôi đun nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-tay-em/4603771/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.