Edit: Thanh
==============
Không ai biết, sau khi mua cà vạt cho Thẩm Thính Nam xong, Khương Từ đã cùng đường bí lối, số dư trong thẻ ngân hàng của cô chỉ còn lại chưa đến một trăm tệ.
Nhưng lúc đó sắp đến cuối kỳ, cô còn rất nhiều bài vở chưa kịp làm, hoàn toàn bận rộn không có thời gian ra ngoài làm thêm. Có điều may mắn là trong thẻ ngân hàng vẫn còn khoảng một trăm tệ, cô tính toán đơn giản một chút, nếu mấy ngày tiếp theo chỉ ăn bánh bao, có lẽ có thể chống đỡ đến sau khi thi cuối kỳ xong.
Vì sợ bạn cùng phòng hỏi nên quãng thời gian đó cô gần như không về ký túc xá ăn cơm, mỗi sáng sớm sau khi thức dậy liền đến nhà ăn mua mấy cái bánh bao, mang đến thư viện, chịu đựng qua mùa thi với ba cái bánh bao mỗi ngày.
Kết quả đương nhiên là sau khi kỳ thi kết thúc, cô mệt mỏi đến mức bong ra một lớp da, cả người gầy hốc hác đi.
Ngày kỳ thi kết thúc, cô ở trong ký túc xá ngủ không biết trời đất suốt hai mươi bốn tiếng, đến tối hôm sau khi tỉnh dậy, cô phát hiện ký túc xá đã trống hơn phân nửa.
Bùi Hân đang trang điểm ở giường dưới, Khương Từ còn chưa tỉnh hẳn, chống người nhìn xuống giường dưới, mơ màng hỏi: “Các cậu ấy đâu rồi?”
Bùi Hân vừa nhìn gương vẽ lông mày vừa nói: “Dao Dao về nhà rồi, Tư Tư thì đi ăn liên hoan với câu lạc bộ của cậu ấy rồi.”
Khương Từ có chút buồn ngủ nằm trên rào chắn cạnh giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-tay-em/4603761/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.