Vương Đan Hi càng nhìn Hoắc Đình Thâm lại càng cười tươi.
Hoắc Đình Thâm , em thế này mà anh còn cười được sao ?Hi Nhi, đừng tức giận ,sẽ ảnh hưởng đến bé con đó .Hoắc Đình Thâm thấy cô tức giận vội vàng trấn an.
Vương Đan Hi không hiểu . Cô hỏi :
Bé con nào ?Hi Nhi, em mang thai rồi, chúng ta sắp được làm ba mẹ rồi đó .Vương Đan Hi kinh ngạc .
Hả, anh nói gì cơ ? Em .... Em có thai sao ?Ừm, cái thai đã được 4 tuần rồi .Vương Đan Hi đưa tay đặt lên bụng mình, bên trong bụng cô là một sinh linh bé nhỏ đang hình thành, là kết tinh tình yêu của anh và cô, trong lúc này cô cũng không biết nên vui hay buồn nữa .
- Đình Thâm, nhưng chuyện của chúng ta, ba anh ....
Cô biết ba Hoắc vẫn luôn có thành kiến với cô, để bước qua cửa ải của ông ấy có lẽ cũng vẫn còn rất khó khăn.
Hiểu được nỗi lo lắng trong lòng cô, Hoắc Đình Thâm liền nói :
- Hi Nhi, ba anh sẽ đồng ý thôi, chuyện này em không cần lo lắng gì cả. Anh sẽ giải quyết, trước mắt em cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Anh sẽ không để em và con chịu thiệt thòi đâu .Ngoan, mau nằm xuống đi.
Vương Đan Hi gật đầu, cô tin tưởng Hoắc Đình Thâm sẽ giải quyết tốt mọi chuyện.
Hoắc Đình Thâm đi ra ngoài gọi điện cho Hoắc Gia Viễn. Vừa nối máy đầu dây bên kia đã hùng hổ :
Nghịch tử, dạo này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-tay-anh/3574664/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.