Hoắc Đình Thâm cầm lại tay lái ô tô anh hôn lên trán Vương Đan Hi một cái khen ngợi .
- Em cừ lắm.
Ha, cô là đang được anh khen sao ? Cảm giác phiêu lưu, mạo hiểm này sợ thì sợ đấy nhưng cũng hơi thích thích. Cảm giác chiến thắng hoặc đạt được một mục tiêu nào đó rất thú vị .
Hai chiếc xe phía thuộc hạ của Hoắc Đình Thâm cũng đã bắn thủng lốp hai chiếc xe của phe Mohammed, người của chúng cũng đều bị thương. Chẳng mấy chốc bọn chúng đã bị bỏ lại giữa sa mạc mênh mông.
Vương Đan Hi thở phào nhẹ nhõm.
- Hoắc Đình Thâm, bọn chúng là ai vậy ? Tại sao lại đuổi giết anh, anh có thù oán gì với bọn họ sao ?
Hoắc Đình Thâm cũng không giấu diếm giải thích :
- Bọn chúng là người của Mohammed hắn là một tỷ phú mới nổi, hắn muốn tranh giành một mối làm ăn với anh. Hắn ta đúng là không biết lượng sức mình.
- Hoắc Đình Thâm, tôi phát hiện xa cách năm năm, tôi chẳng hiểu gì về anh hết.
- Nếu em muốn hiểu, tôi sẽ cho em tìm hiểu từ trong ra ngoài.
Nói xong anh còn cười ranh mãnh.
Vương Đan Hi lườm anh.
- Ai mà thèm.
Hoắc Đình Thâm lại cười nói.
- Lát nữa chúng ta sẽ ghé vào ốc đảo dùng bữa, sau đó sẽ đi ngắm hoàng hôn, buổi tối sẽ cắm trại ngắm sao ngoài trời.
Hoắc Đình Thâm nói qua lịch trình cho cô biết.
- Thật sao ? Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-tay-anh/3574604/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.