Diệp Lâm Anh được Lý Thừa Trạch kéo lên xe.Ngồi trên xe trong Lâm Anh cảm kích Trạch vô cùng vì nếu không có anh thì cô sẽ mất đi trinh tiết
Chỉ vì theo đuổi ước mơ được học Trường Bity mà cô vấn thân vào bước đường này .Công việc khác thì không ai nhận cô làm vì trong cô đơn giản,giản dị lại gầy họ nghĩ cô chả làm được tích sự gì cả.
Bỗng cô lên tiếng với Lý Thừa Trạch :
" Cảm ơn anh đã cứu tôi.Nếu không có anh thì tôi sẽ hối hận cả đời '
Trạch là một người luôn giữ lời hứa mọi việc anh đã nói với người khác thì chắc chắn sẽ thực hiện được. (3
Đối với ai là người tốt thì Trạch nhìn một phát là biết .Đôi mắt có thể giả dối lừa gạt người khác nhưng còn chân mày thì không.
Anh vẫn còn nhớ mình đã hứa với Diệp Lâm Anh là sẽ cho cô làm giúp việc ở nhà mình và giúp cô học đường trường mà cô luôn mơ ước _đó là trường trung học phổ thông Bity.
" Cô còn nhớ lời hứa mà tôi từng hứa với cô chứ ?"
Diệp Lâm Anh nhớ hết nhưng mà cảm thấy bản thân mình dựa vào người khác như thế thì chính mình hơi phiền nên đã nói một câu đến nao lòng.
" Anh cứu tôi đã là giúp tôi một việc lớn rồi còn nếu giúp tôi nữa tôi áy náy lắm cả đời cũng không trả hết cho anh đâu "
Trạch bèn suy nghĩ lại.Bản thân anh thấy hai việc này không liên quan gì nhau cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-luoi-tinh-khong-the-thoat/3737162/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.