Quay đầu lại nhìn Tô An Nhiên với bộ dạng bị giam cầm thì mắt của Trạch càng đáng sợ hơn.
Nhưng hình phạt của anh phải tàn nhẫn hơn mới được .Hoàng Bích có thể tha thứ vì vốn cô ta không hề biết bản thân mình bị lừa.
Còn An Nhiên thì khác là một người tự cho mình là thông minh,giả dối trà xanh anh sẽ trừng phạt cô ta dài dài .
Cô ta tuy bị cầm tay và đang quỳ thấy Trạch nhìn mình nhưng vẫn lên tiếng nói vài câu xem như là quyến rũ bằng nhan sắc. (1)
' Trạch bộ anh không thấy tôi xinh hơn Hoàng Bích à ?"
' Tại sao anh tha cho cô ta còn tôi thì lại bị như vầy !"
Bọn thuộc hạ ai nấy lắc đầu đều " chê mạnh " không biết nghĩa khí ở đâu mà có thể cho Tô An Nhiên tự tin đến như thế.
Trạch sượng trưng vì Tô An Nhiên nói mà không biết thẹn .Anh tha cho Bích chỉ vì cô ấy cùng cảnh ngộ với mình vốn không ghét Chi mà do tình yêu lấn át lý trí nên mới như thế. (1)
Còn cô ta anh thấy nhìn xét về ngoại hình tính cách nhan sắc còn thua xa lớp trưởng Lạc Ly Quyền nói gì tới hơn Diễm Chi,Hoàng Bích.
Anh lên tiếng nói với bọn thuộc hạ thử xem họ nghĩ sao về đại trà Tô An Nhiên này.
Các người thấy Tô An Nhiên đẹp chứ ?"
Họ chưa kịp suy nghĩ gì mà đồng thanh trả lời ngay .
" Xấu mà hay tự cao"
Câu nói ấy làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-luoi-tinh-khong-the-thoat/3652426/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.