🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gần mười hai giờ hôm sau một mình Lãnh Ngôn xuống nhà hàng ăn trưa, Mai Khải Bằng nhận ra tình hình liền giở chọc trêu chọc: “Sao có mình cậu vậy?"



Không nhanh không chậm kéo ghế ngồi xuống, Lãnh Ngôn từ đầu đến cuối vô cùng bình thản, đáp: “Chưa dậy."



Nghe Lãnh Ngôn nói, Mai Khải Bằng bày ra bộ mặt nghi hoặc, hạ giọng gian tà: “Suốt đêm sao?"



Lãnh Ngôn nhếch môi cười, nhướng một bên chân mày đắc ý thay cho câu trả lời trực tiếp.



"Tối qua chơi thuốc hay sao mà sung vậy?" Mai Khải Bằng cười nham hiểm, nhắc đến chuyện hưởng thụ cuộc sống tự giác trở nên nhiệt tình.



"Tôi không phải cậu." Lãnh Ngôn nhẹ nhàng buông lời mỉa mai, phong thái cực kỳ tự tin với bản thân.



Mai Khải Bằng cay cú không thèm tranh chấp với Lãnh Ngôn, quay sang bắt gặp Mạn Vân Nghi có vẻ tâm tình không tốt, anh ta lo lắng hỏi han: “Hôm nay em có muốn ra ngoài không? Anh đưa em đi."



"Không đi đâu, em hơi đau đầu." Mạn Vân Nghi lắc đầu, sắc mặt hơi nhợt nhạt hơn hẳn hôm qua, không rõ vì tâm trạng hay vẫn chưa tỉnh rượu hoàn toàn.



"Vậy ăn xong em về phòng nghỉ ngơi đi." Giọng nói dịu dàng từ miệng Mai Khải Bằng thốt ra không phải ai cũng có thể được nghe, mọi khi anh ta chỉ thích dùng giọng điệu đùa cợt để giao tiếp, chỉ có những người đặc biệt mới được anh ta thiên vị một cách lộ liễu.



Nhưng dù ngày xưa hay hiện tại, Mạn Vân Nghi chưa từng để ý đến cách

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-luoi-tinh-ke-pham-toi/2940508/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.