Sắc mặt Mạn Vân Nghi lập tức tối sầm xuống khi nhìn thấy hình xăm trên tay Phí Phí, nghĩ đến đó là hình xăm đôi cô ta tức đến tim đập tay run đánh mất vẻ thanh lịch vốn có.
Ngay lúc đó Lãnh Ngôn và Mai Khải Bằng vừa dựng lều xong, chuẩn bị công tác nấu bữa tối. Mai Khải Bằng bắt tay vào nhóm than nướng thịt, tay làm miệng hoạt động liên miên: “Lần này tôi sẽ cho các người thấy thiên tài thịt nướng là như thế nào."
Phí Phí ngồi ở bậc đá lớn đối diện lều, nghe Mai Khải Bằng nói liền cảm thấy buồn cười, trông bình thường anh ta có vẻ ăn chơi nhưng làm nhiều việc cũng rất ra trò.
Sắp xếp bên trong lều xong, Lãnh Ngôn bước ra đi thẳng đến ngồi chổm trước mặt Phí Phí, một tay đỡ sau lưng cô, đưa chai nước suối đã được mở nắp sẵn cho cô uống, lo lắng hỏi han: "Mệt lắm sao?"
"Không có." Phí Phí cầm chai nước uống nước, lơ đễnh lắc đầu.
"Vậy sao sắc mặt em lại kém đến như vậy?"
"Chắc là Phí Phí đi đường xa, chưa kịp nghỉ ngơi nên mệt." Mạn Vân Nghi chen ngang, ngồi xuống ở bậc đá bên cạnh Phí Phí cách đó nửa sải tay.
Lãnh Ngôn không để ý đến Mạn Vân Nghi, mọi sự tập trung đều đặt ở Phí Phí: "Em có muốn ngủ một chút không?"
Cách Lãnh Ngôn nắm lấy bàn tay Phí Phí vô cùng trân trọng, sự ân cần này của anh khiến cô đột nhiên trở nên chán ghét.
"Nè, ăn thử đi." Mai Khải Bằng mang mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-luoi-tinh-ke-pham-toi/2940502/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.