Sự xuất hiện bất thình lình của hắn làm cô muôn đứng tim, hơi đẩy hắn ra, cô quay người lại vẫn giữ một khoảng cách nhất định với hắn, bối rối gãi tai nói:
- "Hồi nãy tôi thấy anh đang ngủ ngon không tiện gọi dậy, quần áo cũ của tôi bị ướt hết rồi, tôi cũng không thể nhờ ai đem đồ đến đây được cho nên là tôi định mượn áo của anh một lúc, đợi bao giờ đồ khô rồi tôi sẽ đem giặt áo trả lại cho anh, với lại, với lại tôi cũng muốn mượn bếp nấu ăn một chút..."
Nhìn hắn từ ngạc nhiên rồi lại chuyển sang cau mày có vẻ không vui cô cũng không dám nói tiếp chỉ đành âm thầm đứng một bên quan sát vẻ mặt của hắn rồi tùy cơ ứng biến, cô chỉ sợ tại mình tùy tiện làm hắn mất hứng thôi.
Kết cục, Hoàng Phong chỉ mỉm cười dịu dàng vuốt tóc cho cô:
- "Tôi hỏi em đang làm gì em lại trả lời một đống không liên quan, tôi cần nghe mấy thứ này làm gì đâu".
Hắn bước đến ôm cô vào lòng rồi hôn nhẹ lên má cô, cảm giác vẫn chưa quen lắm khiến cô thấy hơi ngượng.
- "Ưmm, tại vì tôi hơi đói nên định nấu chút gì ăn thôi, tôi không biết anh có muốn ăn hay không nên có làm thêm một phần, nếu anh cũng đói thì cứ ăn tạm trước đã, tôi cũng không nấu ngon lắm, lỡ như anh ăn không hợp khẩu vị thì để tôi gọi thức ăn ngoài".
Dù sao thì trước giờ cô chỉ nấu cho một mình mình ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-long-anh/2822737/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.