Mai Linh run rẩy đón nhận ánh mắt nóng bỏng của hắn, ngực cô phập phồng vì thở dốc, đôi gò bông căng tròn càng nhấp nhô làm hắn không thể dứt ra. Một tay hắn đang luồng xuống mở khóa quần của cô khiến cô sợ hãi vội vã ngăn lại:
- "Đừng, đừng anh, sẽ có người nhìn thấy chúng ta mất".
Tuy rằng xung quanh chỉ là bãi đất trống cỏ mọc cao qua khỏi đầu nhưng xa xa vẫn có vài căn nhà dân, mặc dù bọn họ vẫn đang ở trong xe nhưng cô cảm giác như chỉ cần ai đó đi ngang qua liếc mắt là sẽ thấy được tất cả.
- "Về nhà, về nhà rồi anh muốn gì cũng được mà".
- "Tôi chờ không được".
Hắn cắng răng cố gắng không làm gì quá khích, không gian chật hẹp khó hành sự càng làm hắn nôn nóng hơn.
Người dưới thân đã bị hắn lột sạch chỉ còn lại chiếc quần lót mỏng manh không che kín được nơi xuân sắc.
Hắn cúi đầu, hôn lên từng tấc da của cô, gặm nhắm hương vị thơm ngọt nơi da thịt. Đầu lưỡi hắn đảo qua hai viên châu đỏ hồng nơi đỉnh tuyết trắng, lập tức, người con gái run rẩy thở dốc, cảm giác trống rỗng ùa đến bủa vây.
- "Đừng, anh, đừng..."
Cô nài nỉ van xin, không khí trong xe nóng lên, mùi hương tình ái đặc quánh.
Hắn đưa tay chạy dọc theo cơ thể cô, xoa nắn quả đào căng tròn mọng nước, cảm giác đàn hồi khiếng hắn càng kích thích hơn, người bên dưới vẫn rên rỉ không ngừng.
- "Xin, xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-long-anh/2822284/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.