Có một đứa trẻ ba tuổi đang ngồi co ro nép mình vào bụi cây trong vườn hoa, đêm tối, mây che mất trăng, những hình thù quái dị không ngừng hiện lên trong đầu đứa nhỏ, những thứ gọi là ma quỷ khiến nó sợ hãi run rẩy, có tiếng người bước đến, nó cố ép mình vào trong một hốc cây rậm rạp, một bàn tay vươn vào bên trong khiến nó giật thót người, đột nhiên, bụi cây bị vén ra, trước mặt nó là một người con gái đáng yêu, cô dịu dàng mỉm cười, ôm nó vào lòng:
- "Tìm được rồi nhé, sao bé lại ngồi ở đây, để chị phủi bụi cho nào".
Người con gái phủi hết bụi bẩn trên quần áo xuống cho nó, bàn tay ấm áp của cô nắm chặt lấy bàn tay của nó, đứa nhỏ chợt cảm thấy vô cùng an tâm, nó ôm lấy người con gái, bi bô hỏi:
- "Chị là ai vậy ạ?"
Người con gái không trả lời, cô vẫn cười dịu dàng với nó, nhẹ nhàng bế đứa nhỏ ôm vào lòng, cô hôn lên vầng trán trắng nõn.
- "Chị là ai hả? Em thấy chị giống ai?"
Vừa đi, cô vừa nói chuyện với nó, tà váy màu trắng ngà của cô khẽ bay. Đứa nhỏ nghiêng đầu suy nghĩ một lúc rồi đáp:
- "Chị có phải là thiên thần không? Cô giáo nói, thiên thần ở trên trời, chỉ có thiên thần mới hiền như vậy thôi, phải là bé ngoan thì mới được gặp thiên thần, tuần này em được lĩnh tới hai phiếu bé ngoan lận, vậy em là bé ngoan nên em mới được gặp thiên thần".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-long-anh/2822271/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.