Mưa bão đã tan, bầu trời lại trở về với màu xanh thăm thẳm vốn có.
Tối thứ sáu Mai Linh ngồi xếp đồ chuẩn bị về nhà, người đàn ông to xác nằm bên cạnh lại như con mèo bám người dính chặt lấy cô.
- "Em đi mấy ngày?"
Hắn gác đầu lên đùi cô, xoay xoay mấy cái cúc đính trên balo chán nản hỏi.
- "Bốn ngày, sáng thứ tư em lên sớm, chiều em còn có tiết ở trường mà".
Cô cười dịu dàng, dọn vài món đồ cá nhân cần thiết vào balo, thật ra mỹ phẩm hay kem dưỡng đắt tiền gì đó cô cũng có, Hoàng Phong mua cho cô rất nhiều thế nhưng chẳng mấy khi sử dụng đến, chỉ có kem chống nắng, sữa rửa mặt và nước tẩy trang là hay dùng nên cần mang theo.
Hắn nghe xong nằm vật ra giường như hình chữ đại, thở ra mấy hơi nặng nề. Thấy vậy Mai Linh nằm xuống bên cạnh, tay chân cô vắt vẻo lên người hắn cười khúc khích:
- "Anh lại làm sao nữa đó?".
Hoàng Phong nghiêng đầu không nói, hắn mân mê đường nét trên khuôn mặt cô, vuốt dọc theo sống mũi, chạm vào đôi môi mềm mại thơm ngát.
- "Ngày nào về nhà cũng được nhìn thấy em, bây giờ phải xa nhau một khoảng thời gian anh có hơi không muốn".
Không phải là có hơi mà là rất không muốn. Có điều những suy nghĩ này hắn sẽ không nói ra sợ là cô sẽ cho rằng hắn ích kỷ.
- "Anh có thể gọi điện thoại cho em mà".
Mai Linh ngẩn mặt lên, tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-long-anh/2822257/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.