Mai Linh chạy vội ra sau vườn cố giữ bình tĩnh để gọi lại cho Hoàng Phong, điện thoại vang lên tiếng đổ chuông một lúc lâu, ngay khi cô cho rằng sẽ không có ai trả lời thì cuối cùng người bên kia cũng bắt máy. Trong văn phòng, hắn sa sầm mặt nhìn cô qua màn hình cảm ứng, cảm giác đè nén khó chịu khiến cho giọng nói hơi run:
- "Em đi đâu sao anh gọi không bắt máy, nhắn tin em cũng không thấy trả lời, em có biết là anh lo lắng đến mức suýt chút nữa đã chạy đi tìm em rồi không? Chẳng phải đã nói rằng luôn giữ liên lạc sao? Em đã đi đâu vậy?"
Thật ra Hoàng Phong chỉ lo lắng cho sự an toàn của Mai Linh, hắn nhận thức được rằng những mối liên hệ xung quanh hắn có thể gây tổn hại cho người hắn yêu bất cứ lúc nào. Đối với hắn, Mai Linh chính là thứ thanh khiết nhất, bất kỳ thứ gì cũng có thể khiến cho cô bị vấy bẩn, tựa như lão thầy giáo bệnh hoạn hay hai tên côn đồ ác ý đó.
Thế nhưng Mai Linh không hiểu được những lo nghĩ đó của hắn tựa như hắn chẳng hề biết những gì cô đang phải đối mặt. cô chỉ đơn giản là muốn gặp được người mình yêu thương trong lúc rối trí nhất, vậy mà hắn lại dùng thái độ này để nói chuyện với cô.
Nhìn Mai Linh tròn mắt nhìn hắn sau đó là òa lên khóc nức nở, Hoàng Phong bối rối không hiểu lý do chỉ có thể hoảng hốt dỗ dành:
- "Cưng ơi, em sao vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-long-anh/2822254/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.