Đan Tâm di chuyển đến bệnh viện nơi Lâm Phong đang nằm, nàng vội vàng lấy lại vali lúc sáng nhờ vệ sĩ đưa đến.
Nhìn Lâm Phong vẫn như cũ nằm im bất động, trái tim có chút đau nhói, cộng thêm lo lắng dồn dập.
“Lâm Phong anh phải mau chóng tỉnh dậy, dự án mà anh để mắt tới đã bị người khác cướp mất rồi, nếu như anh không kịp thời tỉnh dậy, em sợ… Thế Khải sẽ gãy cánh bất cứ lúc nào.”
Tuy đã có kế hoạch dự trù, nhưng nàng vẫn muốn điều tốt đẹp nhất đến với Lâm Phong chứ không phải là quyết định cuối cùng.
Nàng nhìn vali mình chuẩn bị để ở cùng Lâm Phong trong khoảng thời gian nằm viện này, nhưng chẳng được nửa này, xui xẻo lại ập đến như cơn mưa đầu mùa tầm tả.
Sự xuất hiện của người bí ẩn đó, khiến cho nàng lo lắng nghi hoặc. Người nàng luôn nghĩ đến chỉ có một, chính là lão cáo già Tiêu Đông.
Nếu là lão ta thì lần đi này sợ lành ít dữ nhiều, nàng chỉ cầu nguyện mọi thứ đều là ngẫu nhiên, vì dự án này như một con mồi ngon.
Những kẻ khác nhìn vào cũng đủ thèm thuồng đến chảy dãi, liệt kê ra người dám đối đầu thẳng thắn với Lâm Phong, chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Ai lại dám hớt tay trên của Lâm Phong, lai lịch phía sau chắc hẳn rất ghê gớm. Có thể là người đó biết được bí mật rằng Lâm Phong đang bị hôn mê, mọi tính toán đều bị bọn họ bắt thóp được hết.
Thứ mà nàng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-cam-bay/3450952/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.