Không khí trong phòng họp khá yên tĩnh, vị trí bàn chủ tịch ở giữa trống không, chỉ có chiếc máy tính được mở sẵn chưa có nội dung.
Đan Tâm và Thế Khải thì đứng hai bên, tư thế vô cùng uy nghiêm, sắt mặt lạnh lùng không cảm xúc.
Toàn bộ tài liệu mới đều được phát cho mười cổ đông, mọi người không một ai là không thắc mắc.
Tiêu Đông cầm tờ tài liệu, sắt mặt khinh bỉ, quăng thẳng xuống bàn. Lão vuốt ve chòm râu của mình, bắt bẻ từng chút một:
“Ý gì đây? Lâm Phong vậy mà lại để hai tên ất ơ họp cổ đông gấp hả? Đúng là không để bọn ta vào mắt mà, đưa cái tài liệu rách để bôi xấu chúng ta sao!?”
Đan Tâm liếc nhìn lão ta, ánh mắt khinh thường hiện rõ, nàng khẽ gật đầu, tay nhấn vào màn hình máy tính, miệng không ngừng trấn an:
“Ngài Tiêu Đông cứ bình tĩnh, tài liệu chủ tịch kêu chúng tôi phát là một món quà đặc biệt mà ngài ấy muốn gửi đến mọi người, nhân ngày sinh thần của chủ gia tộc họ Hà, tức là ông nội của chủ tịch.”
Nghe đến đây mặt ai nấy cũng đều giãn ra, lão già Tiêu Đông kinh ngạc. Lão nhớ rằng nghe phong phanh Lâm Phong đàn nằm bất tỉnh ở bệnh viện, thì cái video đang trình phát này là quay lúc nào?
Lão nhìn vào màn hình, tâm trạng không để vào phần món quà, mà đang nghi ngờ Lâm Phong đang cố tình dụ lão vào bẫy.
Đan Tâm gập lại máy tính đưa cho Thế Khải, rồi cả hai cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-cam-bay/3424417/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.